Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2012

CHIỀU THỨ BẢY



Thứ bảy chiều nay buồn quá thể
Điện thoại không reo, mail rỗng, chữ vô hồn
Sao bỗng dưng nhớ người dưng đến thế
Cả ngọn cây kia đợi gió cũng bồn chồn

Ngày nghỉ cuối tuần trơ khấc một mình ta
Bạn bè lứa đôi kéo nhau đi hết cả
Lướt mạng mãi thấy mình vô duyên quá
Gọi mãi người dưng xa tít xa...

Chẳng nỗi buồn nào giống nỗi buồn nay
Chim cứ hót, gió cứ reo, chỉ mình ta ngơ ngác
Thời gian lết từng giây khiến ngày dài dằng dặc
Ta ngồi hoá đá ngắm mây bay...