Hồi còn đang đi học, và công tác
ở xã, tôi đã đọc, đã mê thơ của nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh rồi. Những bài thơ tình
của anh, tôi và một số bạn bè học sinh thanh niên đã chuyền tay nhau chép.
Choáng ngợp bởi khí phách của “Chào Đất Nước”, tự hào bởi những bài thơ về Đền
Hùng, về Đất Tổ; say sưa với những bài thơ tình của anh. Và chính điều này đã
dẫn dụ tôi chập chững bước vào con đường thi ca theo anh. Tập thơ “Hương bưởi”
đầu tay và hai tập thơ “Trung du”, “Đất nhớ” tiếp theo của tôi ra đời có công
lớn của nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh và nhà viết kịch Trịnh Hoài Đức. Nhà viết kịch
Trịnh Hoài Đức động viên, khích lệ tôi tập hợp các bài thơ đã viết để “ra tập”,
để “làm chứng minh thư giới thiệu vào Hội”. Nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh hồi đó là
Chủ tịch Hội VHNT Vĩnh Phú là người biên tập, chỉnh sửa và giúp tôi ra sách.
Chính hai ông cùng với họa sĩ Đỗ Ngọc Dũng - Chủ tịch Hội VHNT Phú Thọ sau này
đã “dẫn lối”, “đưa đường” để tôi “bỏ thuyền, bỏ lái, bỏ cả dòng sông”, bỏ đường
quan trường để đi làm văn nghệ. Từ Phó Ban Tuyên giáo huyện ủy, Trưởng Phòng
Văn hóa Thông tin huyện, tôi “một nước” về Hội VHNT tỉnh giữ chân Phó Tổng biên
tập tạp chí Văn nghệ Đất Tổ để được làm việc với nhà viết kịch Trịnh Hoài Đức
và họa sĩ Đỗ Ngọc Dũng. Lúc này, nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh đã nghỉ hưu.
Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2016
CÙNG NGUYỄN LÊ HẰNG “XẾP HÀNG MUA KÝ ỨC”
Nguyễn Lê Hằng vừa cho ra mắt bạn
đọc tập thơ thứ hai của mình đúng ngày cuối cùng của năm 2015. Tập thơ “CHÚNG TA XẾP HÀNG MUA KÝ ỨC” gồm 58 bài
(104 trang khổ 13x19) do Nhà xuất bản Hội Nhà văn ấn hành tháng 12/2015. Tên
tập thơ hay hay khiến tôi liên tưởng đến “Cho tôi một vé về tuổi thơ” của nhà
văn Nguyễn Nhật Ánh. Tuy vậy, khi đọc tập thơ mới biết Nguyễn Lê Hằng đưa tôi
về miền ký ức không phải chuyến đi giản đơn mà chuyến đi ấy, hành trình ấy phải
“xếp hàng”, phải “mua” để về được cái miền thiêng liêng ấy.
Chúng ta đều
biết, ký ức là quá trình tâm lý phản ánh lại trong óc những hình ảnh của sự vật
và hiện tượng đã tri giác được hoặc những tư tưởng, tình cảm, hành động về
những sự vật và hiện tượng đó. Đó là những mảnh vụn lúc dày lúc mỏng, lúc xa
lúc gần của mỗi người. Những mảnh vụn rời rạc ấy ghép lại thành một bức tranh
có người thấy đẹp, có người thấy không, nhưng đó vẫn là một phần quan trọng đã
từng đi qua trong đời. Và tôi đã mê mải theo người thơ Nguyễn Lê Hằng lạc về
miền ký ức của chị.
“NÉT XƯA” - NHỮNG VẦN THƠ TRI ÂN QUÁ KHỨ, QUÊ HƯƠNG
“Nét xưa” là tập thơ thứ hai của tác giả thơ Nguyễn Thị Va vừa được
Nhà xuất bản Lao động ấn hành quý IV năm 2016. Ở cái tuổi “xưa nay hiếm”, tâm
hồn thi sĩ của chị vẫn thăng hoa, tỏa sáng qua 45 thi phẩm trong tập sách này,
vẫn nối tiếp mạch nguồn thơ trong trẻo của “Tâm sự tuổi vàng” ở tập thơ trước.
Người thơ trong chị vẫn nồng nàn da diết đáng yêu biết nhường nào. Tâm hồn nhạy
cảm yêu đời, yêu người, yêu cuộc sống của chị thật trân trọng đáng quý.
Mạch
nguồn chủ đạo trong “Nét xưa” là
những hoài niệm, nhung nhớ của tác giả về ngày xưa, về một thời quá vãng đúng
như tên gọi của tập sách. Nhớ những dấu ấn thời gian đầy kỷ niệm của tác giả.
Nhớ những địa danh, vùng đất tác giả đã đi qua. Nhớ những con người yêu thương
tác giả đã gặp. Nguyễn Thị Va nhớ không chỉ để mà nhớ mà nhớ là để tri ân, để
sống tốt đẹp hơn, hoàn thiện mình hơn, vươn lên, hướng tới chân, thiện, mỹ trong
cuộc sống con người.
TÍ TỊ TÂM TƯ
Chẳng có tiền để ra mắt tập thơ
Không được lên sóng, ghi hình gì
đâu nhé
Cứ cặm cụi cô đơn, cứ âm thầm
lặng lẽ
Da diết đêm ngày câu chữ trải
lòng thôi
Chọn đáy sông để thao thiết dòng
trôi
Chọn vắng vẻ để phô bày khờ dại
Yêu cuồng xiết như mai không tồn
tại
Sống hết mình rút ruột để mà Thơ…
Đời bon chen mà mình cứ lơ ngơ
Nhìn chỗ nào cũng đáng yêu quá đỗi
Sống rất chậm mà dòng đời chảy vội
Túc tắc xe bò chở thơ bán, thơ ơi!
Nhìn chỗ nào cũng đáng yêu quá đỗi
Sống rất chậm mà dòng đời chảy vội
Túc tắc xe bò chở thơ bán, thơ ơi!
MỪNG CHÁU GÁI LẤY CHỒNG
Vui quá hôm nay cháu gái lấy
chồng
Chẳng phải đất khách quê người mà
cùng thôn cùng xóm
Nhà gái, nhà trai đã hiểu nhau
nhiều lắm
Cùng gốc Hà Tây lên Chí Đám hôm
nay
Từ quốc lộ 2 tới chân núi Hang
Khay
Chỉ ới một câu đã có ngay hai
cháu
Rể thảo, gái ngoan như đôi chim
về đậu
Ríu rít hiên nhà vang mãi khúc
tình ca
Bác chẳng dặn nhiều, cháu đâu lấy
chồng xa
Chỉ đôi câu nhớ nằm lòng cháu nhé
Phận dâu con nhớ chu toàn mọi lẽ
Trên kính, dưới nhường, trong ấm,
ngoài êm
Công việc gia đình, dòng họ, tổ
tiên
Nội ngoại hai bên, anh trên, em
dưới
Dẫu là út vẫn dịu dàng vun xới
Chăm sóc cây đời cho ấm bới, tươi
xanh
Giang là sông dòng nước mát ngọt
lành
Thơ là nhạc đắm đuối dòng hạnh
phúc
Thuận vợ, thuận chồng, biển Đông
tiến bước
Con cái sum vầy, ngoan ngoãn đẹp
như mơ
Có chồng rồi cháu phải sống khác
xưa
Không nhõng nhẽo như cái ngày đi
học
Là vợ, là dâu, cô giáo luôn chuẩn
mực
Trong họ, ngoài làng ai cũng quý,
cũng yêu
Xin phép hội hôn tôi dặn cháu đôi
điều
Xin gửi cháu cho nhà trai đấy nhé
Sống gửi thịt, chết gửi xương,
đúng thế
Khôn dạy ít, dại dạy nhiều cho
trọn đạo dâu con
Hạnh phúc Giang Thơ chung cuộc
vuông tròn
Hai họ, bốn bên cùng chung tay
xây đắp
Làng Phượng Hùng thêm một gia
đình hạnh phúc
Cùng vỗ tay nào mừng vui quá hôm
nay!
Ngày
23/12/2016 (25 - Mười Một - Bính Thân)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)