Khi xưa mái rạ nhà tranh
Láng giềng khoai sắn ngọt lành
gọi nhau
Hỏi chào chị trước em sau
Trăng vàng chung cả bóng cau hai
nhà
Hàng rào dâm bụt trổ hoa
Sắc hương bên ấy lan qua bên này
Bao năm muối mặn gừng cay
Tắt đèn, tối lửa sâu dày nghĩa
nhân
Nhà em giờ lắp mắt thần
Tường cao, cổng kín mấy lần thâm
u
Lầu son mà ngỡ chốn tu
Nắng xuân nhợt nhạt, gió thu thở
dài
Phố phường nào biết có ai
Em ngôi bà lớn trổ tài mánh mung
Cầm đồ, môi
giới cả vùng
Cho vay nặng
lãi lạnh lùng chỉ cây
Cái gì cũng tính tiền tây
“Cưa đứt đục suốt” chẳng hay láng
giềng
Mặt em lạnh ngắt như tiền
Đem cái rét phố tạt xiên vía làng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét